Nom du blog :
luutru
Description du blog :
HOSOLUUTRU
Catégorie :
Blog Famille
Date de création :
27.02.2012
Dernière mise à jour :
05.09.2017
Accueil
Gérer mon blog
Créer un blog
Livre d'or luutru
Contactez-moi !
Faites passer mon Blog !
· Vĩnh Biệt Paris By Night !!!
· Những Giờ Phút Chót Tại Bộ Tư Lệnh Hải Quân VNCH
· TRƯỜNG SĨ QUAN HẢI QUÂN VÀ TÔI - TRẦN VĂN SƠN
· ĐÂY HUỲNH TẤN MẪM
· Những điều tôi biết về Lý Tống
· HOA THỊNH ĐỐN - MÙA ANH ĐÀO 1964 - NGUYỄN VĂN QUANG
· Khu Dân Sinh, một thuở Sài Gòn
· THĂM BẠN BÈ Ở SAN-JOSE - TAM GIANG HOÀNG ĐÌNH BÁU
· HÌNH ẢNH THÁNG TƯ ĐAU THƯƠNG
· THO TON THAT PHU SI 1
· HUẾ MỘT THỜI ĐỂ NHỚ - TÔN THẤT ĐÀN
· Cuộc Hội Ngộ của Sĩ Quan TQLC/VNCH và Em Bé Gái ...
· HỒI ỨC VỀ NIÊN TRƯỞNG NGUYỄN THIỆN NHỰT
· THƠ PHÁP DỊCH SANG TIẾNG VIỆT
· NHẮN TÌM HQ Trung uý VŨ VĂN PHÚ - HQ 505
123
BÂNG KHUÂNG
Thuở ấy
Có chàng trai vừa nhận đời Thuỷ Thủ
Tóc mây bồng ôm gợn sóng mênh mông
Bước phiêu lưu vời vợi xa trông
Anh lặng ngắm mây hồng in bóng nước
Rồi mơ ước chuyện tình bao Thu trước
Nghìn Thu sau không đến được bến bờ
Dệt mộng vàng ôm kín những vần thơ
Ngày tháng xa xôi anh tiếc nhớ
Vùng đất lạ bước chân ai bỡ ngỡ
Đi bên em lòng rộn rã dập dồn
Trên cát vàng in vội bước chân son
Trong đêm vắng sương rơi vương mái tóc
Em hiện hữu mắt môi viền thạch ngọc
Mình có nhau trong một quảng đường đời
Đã xa rồi bao năm tháng chơi vơi
Ngày gặp lại làm sao ta có được
Bởi đời anh như con tàu trên nước
Bước cheo leo theo ngọn sóng bạc đầu
Vượt Trùng Dương nghìn hải lý về đâu
Miền đất hứa ngày xưa nay đã mất
tôn thất phú sĩ
_______________________________________
124
TRĂM NĂM
Trăm năm anh theo biển
Trăm năm em theo anh
Biển dỗi hờn dậy sóng
Em dỗi hờn lặng thinh
Anh yêu trùng khơi rộng
Có tấm lòng bao dung
Em yêu người chung thuỷ
Trái tim hồng sắc son
Rạng đông vàng rực nắng
Còi tàu vang trên không
Tình đại dương réo gọi
Tàu vào biển mênh mông
Màn đêm chừng buông xuống
Nhạc côn trùng thở than
Cô đơn em tựa cửa
Mắt trông phía ngút ngàn
Sóng vổ về kỷ niệm
Gom nhặt từng âm xưa
Bao điều chưa kịp nói
Ngọn gió đã qua mùa
Quê hương thời chinh chiến
Đi gìn giữ bến bờ
Tàu anh xa xa mãi
Em ... bến chờ hoang sơ
Tôn Thất Phú Sĩ
_______________________________
125
GỞI CHO ANH
Em ngồi đan chiếc áo mùa đông
Từng mũi len mềm
Chợt nghe bài hát xưa
Đưa em vào tình cũ
Ngoài kia như có ai chờ
Ngọn đèn đường vàng nhạt
Phố đêm chưa ngủ
Người bán hàng rong
Rao tiếng rao buồn
Xào xạc lá rơi
Áo đan rồi gởi cho anh
Dù anh bây giờ
Đã xa tầm tay với
Mùa đông này
Anh còn nhớ không
Những con đường ngày đó
Chúng mình từng ngày lang thang đếm bước
Tay trong tay
Sương rơi trên mái tóc
Mưa ướt hàng mi cong
Gió nhẹ vân vê tà áo
Giòng sông vắng con đò ngang đưa khách
Màn đêm lầm lũi đi về
Tiếng yêu thương người nói với người
Nôn nao theo tiếng còi tàu
Chia tay không rươu tiễn
Lòng vẫn ngây ngất say
Bến xưa chiều xuống thấp
Hãy mang dùm cho nhau
Niềm thương và nỗi nhớ
Gởi theo nhịp trái tim
Nhấp nhô từng đợt sóng
Đến một nơi thật xa
Cơn mưa mùa lạnh trắng
Gió thổi mùi hương bay
Mùa đông giờ đã đến
Mùa đông này có đủ ấm không anh .
Tôn Thất Phú Sĩ
Paris mùa lạnh 2004
__________________________________
126
Tình Người Thuỷ Thủ
Mưa vẫn mưa dài trên lối đi
Giọt mưa rơi ướt tuổi xuân thì
Em tôi vừa độ trăng mười sáu
Vô tư chưa biết sầu biệt ly
Bỗng dưng màu nắng trong như ngọc
Tôi xin làm nắng hôn tóc em
Em cười em không thích màu nắng
Làm gió bay bay mái tóc mềm
Ngày tôi đi con chim sâu nhỏ
Ðậu tít trên cành hót tiễn đưa
Bẽn lẽn em trao chùm hoa trắng
Tôi thả hoa trôi theo sóng lùa
Con tàu tách bến chạy ra khơi
Tôi đi vào biển mặn trời cao
Em đến cổng trường còn ngoái lại
Lưu luyến trong tôi sóng dạt dào
Từ đó hồn tôi thành cổ thụ
Rễ cây dài bám tóc em mơ
Tình tôi là tình người thuỷ thủ
Em là con tàu trong ý thơ
Tôi sẽ về để lại gặp em
Ðể lau nước mắt thắm bờ mi
Em tôi nay đã tròn mười chín
Giờ em đã biết sầu biệt ly
tôn thất phú sĩ
____________________________________________
127
XUÂN ĐẾN VỚI QUẦN ĐẢO NAM-DU
( Quần Đảo PULAU DAMA )
Biển xanh màu mắt gái phương Tây
Vàng nắng chiều dâng đỏ hây hây
Sóng xô dào dạt ghềnh đá xám
Quần đảo Nam Du mây tiếp mây
Tàu trôi hờ hững theo chân nước
Bãi cát trắng phau rũ bóng dừa
Vách đá cheo leo hồn cô tịch
Xuân về hải đảo mộng đong đưa
Nam Du , xuân phủ đầy mai trắng
Khiêm tốn đơn sơ nở ngút ngàn
Hải âu sãi cánh bồng bềnh gió
Hương hoa thơm ngát ý Xuân tràn
Chân trời một giải lụa tơ vương
Nam Du lạc lối mộng Trang Đài
Tàu đi vào chốn Xuân hạnh phúc
Xuân tự ngàn xưa Xuân Thái Lai
Đêm nay tiếng pháo giao thừa nổ
Nô nức xa xôi Xuân vọng về
Nam Du vui tết cùng mây nước
Tàu lững lờ trôi dạt bến mơ
Tôn Thất Phú Sĩ
_______________________________________
128
LÀNG TÔI
Bài thơ đầu tiên
mai 2003
Êm ái làng tôi nắng mới reo
Mái ngói thay cho mái tranh nghèo
Vài chiếc thuyền con nằm bến đậu
Bên bờ sông vắng nước trong veo
Tiếng ai trò chuyện như hơi thở
Làn gió mơn môi mắt ai chờ
Hàng dừa xanh như tình ai đó
Gọi tôi về tìm lại những ngày thơ
tôn thất phú sĩ
Mai-2003
______________________________________
129
TỰ NHIÊN
Anh đã thương em rất tự nhiên
Như dòng sông xuôi về với biển
Qua mùa đông mùa xuân lại đến
Sau cơn mưa trời chợt hồng lên
Em yêu anh , mơ đến tương lai
Như nụ hoa đến ngày kết trái
Hoàng hôn xuống chim bay về tổ
Máu tuần hoàn rồi trở về tim
Làm sao quên làm sao quên được
Những ngày anh đưa em đi học
Trước cổng trường hôn nụ hôn vội
Hai đứa thập thò sợ ai hay
Nhớ em anh thấy lòng ấm áp
Buổi sáng song song trên xe đạp
Kể nhau nghe chuyện tình trong nắng
Nắng đẹp lòng em chói mắt anh
Nhớ anh , em thường ngồi lặng thinh
Tóc buông dài bềnh bồng theo gió
Từng sợi thầm khẻ gọi tên anh
Sương trên cành từng giọt long lanh
Hai chúng ta là loài hoa dại
Mà sao yêu nhau đến lạ thường
Đêm về nằm mơ ôm gối mộng
Mắt môi xao xuyến một mùi hương
Chiều nay bên ly cà phê nhỏ
Giữa phố Paris đẹp ân cần
Em đứng thẩn thờ trong đáy cốc
Mơ hồ thương nhớ bóng tình quân
Tôn Thất Phú Sĩ
2003
______________________________________
130
EM VẪN SỢ
Lòng xôn xao tựa ngàn đợt sóng
Đàn bồ câu nhộn nhịp vây quanh
Ghế công viên nhớ lời tình tự
Hẹn hò rồi không đến sao anh
Hình như có cái gì không ổn
Lòng nhủ lòng xin sống bao dung
Có một lần biết anh lừa dối
Muốn thứ tha sao cứ ngập ngừng
Không đủ gió để cây run rẩy
Không đủ buồn để mắt thêm xanh
Em đứng đợi khi hồn thấm lạnh
Bỏ sao đành vĩnh viễn vẫn là anh
Cửa tình yêu bây giờ em khoá chặt
Anh có đến xin đứng ngoài sám hối
Và đừng hỏi vì sao em không nói
Dù xót xa ánh mắt vẫn hững hờ
Tôn Thất Phú Sĩ
Sydney 01 jan. 2005
________________________________________________________
131
TÌNH KHÔNG BIÊN GIỚI KHÔNG THỜI GIAN
Từ thuở xa xưa đã biết là :
Tình yêu không có tuổi phôi pha
Vừa 16 tình đ ầu thổn thức
Đến 60 tim vẫn thiết tha
Ban sơ 16 xinh như mộng
Hai đứa vu vơ bắt bướm hồng
60 rồi trái tim rướm máu
Tình buồn rơi trên lá sầu đông
Dù em có hận hay oán trách
Tình xưa vẫn không chết đâu em
Có gì xa vắng từ sâu thẳm
Thiên thu muôn kiếp vẫn đi tìm
Anh về gôm hết màu thương nhớ
Trả lại cho em tuổi dại khờ …
Nếu chọn , anh chọn tình dang dỡ
Để cho em được mãi tôn thờ
Tình đã theo anh vạn nẽo đường
Đường về địa ngục mà yêu thương
Đường lên tiên giới long lanh nắng
Sưởi ấm cho hồn ngây ngất hương
Vậy đó, tình yêu là thế đó
Tình không biên giới không thời gian
Chừ em có khóc hay uất hận
Tình vẫn êm đềm của thế gian
Thôi nhé lặng im đừng nói nhiều
Qua rồi ngưỡng cửa của tình yêu
Nhạt nhoà son phấn em thua thiệt
Anh vẫn xa như áng mây chiều
Trời vào xuân, Paris còn lạnh
Sợi tuyết bay tưởng tóc em dài
Anh đi trong giá băng ngày cũ
Lạnh thân gầy, lạnh tím hồn anh
Có ai khơi lại đống tro tàn
Xin anh giữ hộ một đốm than
Thi vị cuộc tình em tưỡng mất
Loé lên ngọn lửa đẹp vô vàn
tôn thất phú sĩ
2003
____________________________________
132
TÌNH YÊU ĐÓ
Anh vẫn đợi mong em còn ngóng lại
Núi chập chùng giăng chiếc võng chờ mây
Khi gió hờn gió lặng im không thổi
Mây về nằm yên giấc ngủ ngoan đầy
Em Thánh Thiện lòng bình yên trong Chúa
Anh hoang mang nên từ chối Thiên Đàng
Chúa trên cao thương xót đời bạc phước
Hồn lạc loài mài miệt kiếp rong chơi
Anh đi mãi chưa bao giờ biết mỏi
Dưới chân mình thế giới rộng bao la
Nơi xa thẳm Thiên Đường hay Địa ngục
Nào sá gì ... trời đất của riêng ta
Anh yêu em ... chợt thấy mình ích kỷ
Thương nhớ chập chờn hình bóng vu vơ
Tình yêu đó đã đi vào mộng mị
Trả lại cho em ... một chuổi buồn phiền
Kể từ đây gởi tình ta theo gió
Theo chân mây hôn vạt nắng chiều rơi
Lòng rộng mở mười phương trời diệu vợi
Ta yêu đời ... yêu cả thế nhân ơi !
CHÚA trên cao nhìn xuống chắc mỉm cười ...
Tôn Thất Phú Sĩ
09 Nov. 2005
____________________________________________
133
VÀO ĐÔNG
Tháng chạp đầu mùa Đông
Trời giá lạnh se lòng
Những nụ hoa trắng nõn
Rơi vào cõi mênh mông
Tuyết đọng trên vai gầy
Tình yêu mõng manh bay
Mang mang hồn buốt lạnh
Mù sương lưng chừng mây
Bồn chồn ngã ba đường
Tuyết phủ trắng bờ sông
Tiễn anh đi ngàn dặm
Cứ thẫn thờ ngóng trông
Bàn tay áp vào má
Sưởi ấm đời nghiệt ngã
Sao lòng vẫn chơi vơi
Anh đã đi xa rồi
Lại thêm một mùa đông
Tuyết rơi nhanh trong hồn
Chưa thấy anh quay lại
Buồn gởi vào hư không
Em cắn bờ môi khô
Mi mắt cay nhạt nhoà
Đời đã yên phần mộ
Theo tình chết trong mơ
Tôn Thất Phú Sĩ
Déc. 2004
________________________________
134
TIẾNG HÁT NGÀY XƯA
Xin giữ cho nhau vài kỹ niệm
Thuở đầu đời cùng chung mái trường
Em đứng một mình bên cửa lớp
Hát vu vơ bài hát dễ thương
Bao nhiêu năm mối tình lận đận
Tuổi học trò em làm khổ anh
Nắng mùa thu màu áo em mặc
Rất hững hờ như lá thu bay
Em đẹp quá thời em con gái
Suối tóc mềm xoã kín bờ vai
Trộm nhìn em khi em làm dáng
Sách vở rách nhàu anh ngẩn ngơ
Mỗi lần mùa thu về trước cửa
Nhớ tiếng hát nào thuở xa xưa
Ngày xưa đó em một mình đứng hát
Nắng mùa thu màu áo cũ phai màu
tôn thất phú sĩ
______________________________________
135
MONG MỘT LẦN CHIM GÃY CÁNH PHÙ VÂN
Anh vẫn đi
Đi xa xóm nhỏ
Với nắng nồng oi bức toả ven sông
Theo con nước trong như dòng nước mắt
Nước xuôi nguồn chảy ra biển mênh mông
Tàu anh đi
Đêm hải hành thao thức
Ánh trăng huyền và sóng biển lăn tăn
Có bao giờ chạnh lòng anh nhớ
Người em gái
Sợi tóc mềm chia làm hai phần nhỏ
Nửa thương mình và nửa nhớ đến anh
Anh là chim Hải Âu bay muôn hướng
Bay bay hoài không mõi cánh phù vân
Gió và sóng đưa con tàu đi mãi
Không ngại ngần
Chim sải cánh bay theo
Em ức lắm Có một lần tâm nguyện
Gãy cánh chim trời
Để anh rơi vào một góc yêu thương
Thôi , như vậy nghĩa là em ích kỷ
Nghỉ riêng mình
Mà không biết thương anh
Anh lỡ sinh trong kiếp bồng bềnh
Em chấp nhận yêu người anh thuỷ thủ
Cho anh đó
Những gì anh mơ ước
Em xin làm người thiếu phụ bên song
Đêm đêm nghe hơi thở khắp thôn làng
Nghe tiếng hát ru con
Ngọt ngào à ơi vọng lại
Để nghe lòng thương nhớ xa xăm
Ngày anh đi hoa cúc vàng xanh lá
Mùa xuân non phơi phới dáng em gầy
Ngóng anh về
Mùa đông trơ trụi lá
Tuyết trên cành
Từng giọt lệ phôi pha
Anh cứ hẹn ngày mai
Rồi ngày mai nửa
Có một người heo hắt mỏi mòn trông
Bỗng một hôm mùi hương thơm trong gió
Lòng nôn nao
Theo lối cũ anh về
Chợt thức giấc
Thì ra Người trong mộng
Em buồn vui
BIỂN vẫn thế ... một màu
Tôn Thất Phú Sĩ
Paris 04 -Juin - 2005
________________________________________
136
VẪN CÒN HY VỌNG
Anh thuở ấy
Tuổi hai mươi
Giã từ mái trường thân yêu
Bạn bè - Thầy Cô - và lớp học
Chọn đời quân ngủ
Vẩy vùng ngang dọc
Trên khắp miền đất nước
Chiến đấu chống quân thù
Trong tim anh đơn giản
Bảo vệ Lý tưởng Tự Do Miền Nam nước Việt
Vai balô - vui nhịp bước quân hành
Đêm giá lạnh, bẩy mìn dưới chân anh
Ngày nắng cháy, đạn mưa trên mái tóc
Anh đâu đó - trên sa trường hiễm hóc
Anh băng rừng, vượt biển , lội qua truông
Anh bay cao - không một chút ngại ngùng
Đem vinh quang về dâng Tổ Quốc..!
Anh vui mừng khi lập được chiến công
Anh buồn đau khi bạn bè gục ngã
Qua các vùng chiến thuật Việt Nam
Đôi giày trận chứng tích bước gian truân
Bộ quân phục bạc màu cùng năm tháng
Đêm trăng sáng
Tâm hồn anh rạng rỡ
Thoang thoảng đâu đây – hương hoa bưởi hoa cau
Như sưởi ấm lòng người lính trận
Anh man mác về
Một mối tình, mộng đẹp ... tương lai
Rồi một sớm tác chiến với quân thù
Anh dâng hiến một phần thân anh cho Tổ Quốc
Anh nhìn đời bằng một con mắt
Anh nghe đời bằng một lỗ tai
Anh thở khí trời bằng một lá phổi
Ôm mẹ già bằng một cánh tay…
Anh lang thang phố phường bằng đôi nạn gỗ
Anh ngậm ngùi
Trên chiếc xe lăn trong những chiều mưa bụi
Và mối tình xưa
Giờ chỉ còn chiếc lá thu bay
Anh là anh… Thương phế binh Cọng - Hoà
Vẫn chiến đấu vì cuộc chiến chưa tan
Vững niềm tin chính nghĩa thắng bạo tàn
Mộng ước tuổi xanh - anh còn đó
Lỡ một mai
Anh trở về với cát bụi
Hậu thế theo chân Người
Nối tiếp bước hùng anh
Dương cao ngọn cờ Tổ Quốc Việt Nam
Đồng một lòng
Xây dựng lại Giang Sơn
Với Tự Do – Dân Chủ
Hoa Nhân Quyền thắm nở khắp Quê hương
Tôn Thất Phú Sĩ
Paris 2005
_________________________________________
137
ĐỜI VẪN ĐẸP
Từ độ quen nhau rộn tiếng cười
Nhìn nhau xinh xắn đoá hoa tươi
Trái tim dấu kín điều chưa nói
Ẩn những ân tình trên bờ môi
Ngọn lửa hồng phơi phới trong lòng
Thương em duyên dáng nét đan thanh
Tình yêu đến tưởng như vô tận
Mỗi một ngày là một đợi mong
Đời vẫn đẹp nhưng không vĩnh viễn
Chiếc Lá vàng rơi ... ghế công viên
Trời không yên trong ngày mưa bão
Tuổi nào còn mãi với thời gian
Đôi khi trộm nhìn em ta thấy
Đôi mắt thơ ngây đã đổi màu
Mái tóc buông lơi ngày son trẻ
Bỗng thành mây trắng thoáng bay mau
Cuối đời giấc ngủ không còn mộng
Trời vẫn xanh xanh mãi trong hồn
Bỏ lại đằng sau tình diu vợi
Hạt bụi mờ trong cõi hư không
Tôn Thất Phú Sĩ
_____________________________________
138
VU VƠ
Luxembourg Garden
Nắng vàng lao xao
Lá thu
Nhạt nhoà
Từng cánh rơi
Trên mái tóc
Tiếng ai hát
Chập chờn
Theo chân bước lang thang
Đàn chim ríu rít trên cành
Hoang mang
Nhạc chiều hiu hắt
Em đi gió thì thầm
Tâm sự
Kỹ niệm xưa
Đã xa rồi
Nắng đổi màu
Chiều xuống thấp
Buồn vu vơ trên lối đi về
Tôn Thất Phú Sĩ
Chiều dạo phố PARIS
_______________________________
139
TẤM HÌNH NGÀY XƯA
Như hương mật ngọt môi hồng
Như mây đỉnh núi bềnh bồng tóc em
Biển xanh hờn ánh mắt huyền
Áo bay dợn sóng như thuyền lênh đênh
Người xưa dưới mái trường xưa
Tuổi xanh như một giấc mơ chợt về
Phượng hồng lót bước chân đi
Ve sầu rộn rã mùa thi năm nào
Viết cho em viết thật nhiều
Tình anh biền biệt bay vào hư vô
Đêm nay mới thật tình cờ
Bên lò sưởi ấm lật trang thư tình
Hình em xinh thật là xinh
Tặng anh từ thuở chúng mình ngây thơ
Dang tay ôm mối tình khờ
Cổng trường khép kín bơ vơ nỗi buồn
Đêm nay thương thật là thương
Người em năm đó còn vương vấn hoài
Ngoài vườn soi nửa vầng trăng
Tuyết rơi lạnh giá đóng băng tình đầu.
Tôn Thất Phú Sĩ
Paris Vào Đông
________________________________________
140
THÔI CHIA TAY
Thôi chia tay ... xin đừng đưa người ơi
Tiễn làm chi cho lòng thêm bồi hồi
Đỉnh núi cao sừng sững đứng giữa trời
Suối cạn nguồn ... nước không về biển khơi
Tổ ấm này nào giữ được ai đâu
Mây bay lang thang không chịu nằm im
Ngày xanh xao hình như người ốm lắm
Sân ga chiều... đứng lặng một mình tôi
Tàu chuyển động ... người đi không ngó lại
Đời nhọc nhằn mang chua xót trên vai
Mất nhau rồi còn đâu ngày tháng hạ
Đôi mắt buồn mùa gió chướng qua song
Tôi đã đi xa và người ở lại
Chờ nhau làm gì ray rức niềm đau
Bên hiên vắng đèn nhà ai thắp sáng
Xa thật rồi xin đừng nhớ đến nhau
Biết đâu có một ngày quay lại đây
Con phố hẹp hoang mang sầu vây quanh
Chừng ấy thôi đủ nghe xa xôi lắm
Mưa nắng hai mùa chai cứng bàn tay
Tiễn nhau đi ...ta tiễn nhau lần cuối
Bao luyến lưu gởi lai tháng năm rồi
Đêm huyền dịu ánh trăng đầy muôn lối
Riêng lối về không một bóng trăng rơi
Tôn Thất Phú Sĩ
Oct. 2005.
_____________________________________
141
MẸ ƠI BIỂN GỌI
Con ốc nhỏ chôn mình trong cát trắng
Mà trong lòng chứa cả một đại dương
Nghe vi vu từ ngàn xưa vất vưỡng
Rồi thì thầm từ hồn ốc mênh mông
Mẹ sinh con bên bờ cong chữ S
Bài hát ru theo chiếc võng đù đưa
Lời mẹ êm thiết tha tình biển gọi
Võng tròng trành theo nhịp tàu đong đưa
Buổi chia tay tuổi học trò ra biển
Ngày xuống tàu hồn bỗng thấy lao xao
Ôm mẹ yêu , vòng tay đầy mộng ảo
Tiễn con đi quanh mẹ gió rì rào
Chiều xuống thấp mây rơi trên đỉnh núi
Cánh chim bay lãng đãng bóng hoàng hôn
Con dã tràng xe từng viên cát nhỏ
Giương cái càng che khuất nửa vầng trăng
Ánh trăng vàng rơi tràn trên biển vắng
Ngọt như dòng sữa mẹ đã nuôi con
Mẹ ơi mẹ giữa trùng dương dậy sóng
Lòng mẹ bao la hơn biển Thái Bình dạt dào *
tôn thất phú sĩ
01 Mars 05
*Lời bài hát Lòng mẹ của Y-Vân
_____________________________________
142
THƠ và NHẠC
Thân tặng Nhạc Sĩ Lê mạnh Truỳ
Tôi nắn nót vần thơ tình lãng mạn
Để anh gieo thành điệu nhạc u trầm
Còn gì vui hơn hạnh phúc hôm nay
Thơ và nhạc thăng hoa tình viễn xứ
Paris ... nở chùm hoa rực rỡ
Gởi về anh rộn rã trời Đông Kinh
Ta lớn khôn ...
từ mái trường Phan Châu Trinh yêu dấu
Cùng chung đường hai buổi học đi về
Nước sông Hàn tắm mát tuổi thơ ngây
Đà Nẵng xưa ... bao năm dài nhung nhớ
Ở trong tôi nghe tiếng ve sầu mùa hạ
Có tình yêu vụng dại ngọc ngà
Và trong anh những cành phượng đỏ
Như máu trong tim tuổi trẻ thiết tha
Thơ tôi bay vào khung trời vời vợi
Nhạc lòng anh xa vút tận ngàn mây
Về cõi nào ... một tinh cầu tuyệt dịu
Nhạc và thơ hội tụ đôi bờ
Bài thơ nào bây giờ ai đang hát
Dòng nhạc nào đưa vần thơ lên cao
Theo ta vào một nỗi nhớ xa
Tôn Thất Phú Sĩ
30 Juillet 2005
____________________________