Nom du blog :
luutru
Description du blog :
HOSOLUUTRU
Catégorie :
Blog Famille
Date de création :
27.02.2012
Dernière mise à jour :
05.09.2017
Accueil
Gérer mon blog
Créer un blog
Livre d'or luutru
Contactez-moi !
Faites passer mon Blog !
· Vĩnh Biệt Paris By Night !!!
· Những Giờ Phút Chót Tại Bộ Tư Lệnh Hải Quân VNCH
· TRƯỜNG SĨ QUAN HẢI QUÂN VÀ TÔI - TRẦN VĂN SƠN
· ĐÂY HUỲNH TẤN MẪM
· Những điều tôi biết về Lý Tống
· HOA THỊNH ĐỐN - MÙA ANH ĐÀO 1964 - NGUYỄN VĂN QUANG
· Khu Dân Sinh, một thuở Sài Gòn
· THĂM BẠN BÈ Ở SAN-JOSE - TAM GIANG HOÀNG ĐÌNH BÁU
· HÌNH ẢNH THÁNG TƯ ĐAU THƯƠNG
· THO TON THAT PHU SI 1
· HUẾ MỘT THỜI ĐỂ NHỚ - TÔN THẤT ĐÀN
· Cuộc Hội Ngộ của Sĩ Quan TQLC/VNCH và Em Bé Gái ...
· HỒI ỨC VỀ NIÊN TRƯỞNG NGUYỄN THIỆN NHỰT
· THƠ PHÁP DỊCH SANG TIẾNG VIỆT
· NHẮN TÌM HQ Trung uý VŨ VĂN PHÚ - HQ 505
169
TÌNH CỦ KHOAI LANG
Đời anh như là củ khoai lang
Em ngọn lửa ấm trong tro tàn
Lửa vừa đủ nóng khoai vừa chín
Không quí gì hơn lúc đói lòng
Từ độ tình yêu mới đơm bông
Hai ta như một cặp bài trùng
Đi đâu ta cũng cùng sánh bước
Trang trải lòng nhau suốt dặm đường
Tưỡng thế đời ta sẽ được vui
Kết tinh hương sắc của đất trời
Hồn sáng như gương trong như ngọc
Giữa mùa xuân thắm nắng hồng tươi
Rồi bỗng một hôm lữa cháy bùng
Đốt cháy thành than củ khoai lang
Ôi chao đau quá nay ta hiểu
Tình nghĩa ngày xưa gió đổi chiều
tôn thất phú sĩ
________________________________
170
ẢO ẢNH
Lên cao ...
Lên cao... nắng mai bỡ ngỡ
Nụ cười tươi nở muộn tự bao giờ
Bàn tay thon em vịn vào tảng đá
Đụng phải hồn anh Vạn Lý Trường Thành
Anh vẫn biết
Từ ban đầu
Em đã rào đón trước
Em chỉ là người em gái thôi
Nhưng tình anh dài vạn lý
Bởi anh yêu em từ buổi ấy
Em đứng chênh vênh
Bên bức tường vun vút
Với đến trời cao vời vợi
Mây xám bay lang thang về vô tận
Đưa lòng anh vương vấn
Tự bao giờ
Em nào đâu có hiểu
Tại em đó..
Em không nói rõ
Cứ lững lơ lơ lững bồng bềnh
Khói hoàng hôn buông lơi
Từ mái nhà tranh
Thoai thoải sườn đồi
Xuôi về thung lũng đầy hoa hồng cỏ dại
Để trao cho anh nhiều mơ ước
Anh lầm tưởng em là của riêng anh
Anh hớn hở đưa em vào mộng
Rồi khẳng định : em cho anh tất cả
Vì mang phải một tình yêu tuyệt diệu
Mơ hồ
Hun hút
Anh chìm trong một ảo ảnh thâm trầm
Vạn lý Thành
Ngàn năm mây trắng vẫn bay qua .
Tôn Thất Phú Sĩ
VLTT * Sept. 2005
__________________________________________
171
XIN ĐỪNG TRÁCH
Vừa biết yêu đã lỡ lầm yêu biển
Tháng năm dài theo con tàu lênh đênh
Bước giang hồ chợt thấy đời hiu quạnh
Neo tuổi vàng giữa sóng nước mông mênh
Ngày xưa đó khi chúng mình mới lớn
Em yêu anh , sao chẵng nói năng gì
Anh cứ ngỡ tình yêu là mộng mị
Là si mê là mơ mộng viễn vông
Em giấu kín nên anh nào có hiểu
Lời tự tình em đâu tỏ bằng lời
Đôi lúc thấy mắt em buồn vời vợi
Anh tưỡng chừng hoa biển lững lờ trôi
Điều đơn giản mà sao em e ấp
Để nỗi lòng dằn kín đáy tâm tư
Bao nhiêu lần tàu quay về bến cũ
Muối thấm dần trong mạch máu phiêu du
Bởi câm nín nên đời thành dang dỡ
Tiếng còi tàu thôi thúc chuyến đi xa
Sóng xô bờ rộn ràng miền đất lạ
Anh đi rồi cay đắng hoá thành thơ
tôn thất phú sĩ
___________________________________
172
Em Không Ngu Ngơ...
Em nói yêu anh em dại khờ
Bên anh, cô bé quá ngu ngơ
Anh như chiếc bóng bên đường vắng
Vừa muốn ôm anh bóng đã mờ
Anh biết em đâu có dại khờ
Giã vờ làm bộ vẻ ngu ngơ
Từ trong mảnh đất yêu thương đó
Đã thấy nẩy mầm hạt biệt ly
Anh có trách gì em gái đâu
Mấy ai trọn vẹn thuở ban đầu
Làm sao tìm được tình vĩnh viễn
Đày đoạ làm chi chuyện mai sau
Xin cảm ơn em cảm ơn đời
Tình yêu ảo ảnh cũng đành thôi
Vẫn nghe xao xuyến niềm vui trước
Mà ngỡ như mình chưa biết nhau.
tôn thất phú sĩ
06/08/04
______________________________________
173
phượng tím
trời trong không một cụm mây
thơ tôi đi giữa
vòng tay ân tình
Paris nắng rực bình minh
em về lặng lẽ
một mình trong sương
tôi ngồi quán nước bên đường
ly cam tươi vắt
để thương người tình
bỗng dưng gió lạnh se mình
sông SEINE
đằm thắm một hình bóng qua
lên nguồn tôi đã gặp mưa
thương nhau thầm gọi xa đưa vào hồn
nồng nàn hương tóc mạ non
trên cây phượng tím
chập chờn chiêm bao
hỏi em
còn mộng những gì
tình tôi đi giữa
non xanh bạt ngàn
bóng chiều lãng đãng hoàng hôn
thuyền im bến lặng
nhớ vùng biển xưa
tôn thất phú sĩ
__________________________________________
174
VIÊN PHẤN NGẬM NGÙI
Người đến thăm ta thật bất ngờ.
Gợi niềm nhung nhớ mái trường thơ .
Tình xưa xa vắng ta tưỡng mất .
Bỗng thấy người về cứ ngỡ mơ .
Kỹ niệm chập chờn quanh đâu đó .
Em bàn đầu ta cuối lớp xôn xao .
Trên bục giãng thầy giãng bài toán khó .
Trộm nhìn em ước lược một phương trình .
Giờ Lý Hoá hẹn nhau chiều dạo phố .
Ngồi tiệm kem lặng ngắm bóng em qua .
Giờ Sử Việt thầy dạy ta viết sử .
Bằng cung tên chinh chiến tự bao giờ .
Giờ Pháp văn khô như mùa hạ nắng .
Mơ màng nhìn tà áo trắng đi ngang .
Chùm phượng vĩ vương hồn ta rướm máu .
Tiếng ve sầu rên rĩ mối tình câm .
Ngày nắng ấm cùng nhau đi cắm trại .
Ta ra tay nghĩa hiệp giúp em làm .
Dựng chiếc lều mà thâm tâm thầm gọi .
Anh cùng em lều lý tưởng trăm năm .
Buổi tan trường xe đạp em xì lốp .
Rất ân cần xin bôm bánh xe mềm .
Em đỏ mặt che nghiêng vành nón mới .
E thẹn nhìn tia nắng hạ chạy quanh
Chè ngã năm những chiều trốn học .
Gió đầu mùa pha lẫn mùi đường .
Hai đứa chụm đầu bên ly đậu đỏ .
Nước dừa bánh lọt ngọt quê hương .
Rạp Li-Do chiếu film : " Tình dang dỡ " .
Nhịn quà sáng mua hai vé ci-nê .
Xem phim hai đứa cùng ngượng nghịu .
Có phụ đề mà nào hiểu chi mô .
Trên đỉnh cao sắp hàng cùng lủ bạn .
Xe không phanh đua xuống dốc Cầu Vồng .
Chợt thấy áo em bay trong chiều tím .
Hoảng hồn nhắm mắt buông ghi đông .
Sân vận động Chi Lăng ồn ào náo nhiệt .
Ta thủ môn đội tuyển bóng trường mình .
Tung tuyêt chiêu chụp trái banh Quốc Học .
Em vỗ tay ta bay lên trời xanh .
Biển Mỹ Khê rì rầm nghe sóng vỗ .
Ta bơi ngang bơi dọc làm kình ngư .
Trên cát vàng dấu chân em ngà ngọc .
Dẫm nhẹ hồn ta đi vào cỏi sa mù .
Sắp bải trường thầy trò lưu luyến .
Tờ báo tường trau chuốt vần thơ .
Anh yêu em như sóng biển vổ bờ .
Em đọc vội vàng mắt nai bở ngỡ .
Đêm liên hoan sân trường nhộn nhịp .
Mảnh trăng thề lắt lẽo trên cành cây .
Ta ôm đàn hát bài mùa tạm biệt .
Buồn vui gì cũng chỉ một đêm nay .
Thế là hết trao tay trang lưu bút .
Viết những tâm tư thầm kín cho nhau .
Bao năm tháng chưa phai mờ vết mực .
Mái trường xưa mãi vương vấn tình đầu .
Thôi tạm gát những ưu phiền tuổi dại .
Bên cửa lớp ngày thi đã gần kề .
Rồi mai này mười phương ta tung cánh .
Bỏ lại đàng sau tuổi mộng đam mê .
Phan châu Trinh trường tôi yêu dấu .
Một thuỡ dại khờ vương vấn mối tình xưa .
Mùa phượng vĩ con sông HÀN Đà Nẵng .
Và trường tôi còn mãi mãi trong hồn .
Để đêm nay trong mùa đông giá .
Trời Paris chìm trong cõi sương mù .
Thôi trả lại cho em .
Bảng đen buồn ngơ ngác .
Bạn bè thầy cô và viên phấn ngậm ngùi .
Tôn Thất Phú Sĩ
______________________________________________
175
HƠN HAI MƯƠI NĂM LƯU LẠC
Hơn hai mươi năm đành đoạn
Tôi theo biển ra đi
Quê hương ơi ! tha thiết
Hôm nay hăm hở tôi về
Thành phồ đầy bụi bặm
Ngựa xe như chong chóng
Tôi nhắm mắt qua đường
Mạng người thua con kiến
Tuổi thơ xưa bắt bướm
Ép trong tập học trò
Tôi về giữa phố chợ
Em bé dìu mẹ già
Vé số mời tôi mua
Tôi nói tiếng mẹ sinh
Nhiều khi không ai hiểu
Người nói tiếng Việt Nam
Đôi lúc tôi ngẫn ngơ
Một hạt muối cao cấp
Khuyến mãi một tình yêu
Tất cả là đỉnh cao
Của trí tuệ loài người
80 mươi triệu ai ơi
Hơn một triệu làm người
Còn lại là sâu bọ
Tôi về sống với sâu
Hơn hai mươi năm lưu lạc
Trở về bao đổi thay
Dân nghèo nghèo xơ xác
Người giàu đốt đô la
Với bao nhiêu quyền thế
Đè cổ người dân lành
Vẫn hình cong chữ S
Nhưng thịt da nát nhừ
Quê hương giờ đâu nhỉ
Thêm một lần giã từ
Bay theo gió theo mây
Thôi không còn hăm hở
Một lần trở về thăm
Trời xa vẫn khắc khoải
Quê hương vẫn mịt mù
Thôi đành ta quay lại
Nối tiếp đời lãng du
Tôn Thất Phú Sĩ
Hè - 2003
_________________________________
176
CHO TÔI XIN
Dòng sông ... Dòng sông mênh mông trôi
Cho tôi xin một chút rộn ràng
Đem về phố núi làm quà tặng
Cho một người xa thật là xa
Nắng ngã về tây nắng đổi màu
Băn khoăn ngăn cách nghìn trùng mây
Ai về cố quốc cho tôi hỏi
Mộng đã xây cao được mấy tầng
Có những người thương đã đi qua
Cho tôi xin hơi ấm thật thà
Lưng chừng một cõi trời xanh biếc
Chợt nửa chiều xưa bỗng ngọc ngà.
Những hàng cây ... hàng cây rất cao
Cho tôi ôm kín gió đầu mùa
Để lùa tóc rối vào đôi má
Thổi cả hồn tôi rất ngọt ngào
Có phải em là em của tôi
Hay là mơ ước đã qua rồi
Non sông một gánh tìm dư ảnh
Đất nở TỰ DO sáng rực trời
Tôn Thất Phú Sĩ
London - Juillet 2009
_____________________________________
177
DỖI HỜN
Một người dỗi hờn đi ven sông
Dang tay hứng lấy giọt nắng hồng
Thấy bóng hình người thương trong đó
Một buổi chiều rất nhớ rất mong
Một người hờn dỗi bên trời gió
Cô đơn đi hạnh phúc vẫn đầy
Bàn chân bước nhẹ trên cỏ dại
Vẫn thấy lòng đang nhớ đang thương
Có hai người đang dỗi hờn nhau
Trùng khơi cách trở mong qua mau
Đường đời đôi ngả như vô tận
Ấp ủ lòng đau trong cánh thơ
Vườn mơ mở cửa chờ giao cảm
Giấc mộng an lành trải thảm xanh
Trên dốc đứng bóng ai thấp thoáng
Người về rồi mạch sống xôn xao
Con chim lạ thì thầm hỏi lá
Rồi vụt bay tìm bạn tâm đầu
Gió rì rào gió lùa tóc rối
Lời dỗ dành ta để cho nhau
Người ơi nếu có dỗi hờn
Xin như mưa bão đến rồi tan nhanh
Tôn Thất Phú Sĩ
Paris 17 Juillet 2009 * 19-07-2009
___________________________________________________
178
__________________________________________
179
***
__________________________________________
180
CHIA TAY NGƯỜI
Chia tay người buồn tôi lên đầy mắt
Không buồn nào hơn buồn của hôm nay
Lòng quay quắt bởi chẳng sao níu được
Bước chân người sau cửa kiếng ngăn đôi
Người đi vội sợ con tim se thắt
Tôi chần chờ tìm kiếm dáng bơ vơ
Giữa biển đời bỗng nhiên nghe nghẹt thở
Sa mạc đâu đây liệm chết tiếng cười
Nắng phi trường gửi mây theo cánh sắt
Gió chướng theo tôi đem nhớ nhung về
Paris chừ như chợt tỉnh cơn mê
Chưa kịp giữ người đã bay đi mất
Thoáng hương xưa tôi âm thầm vội cất
Nghe cồn cào dư vị những ngày qua
Nghe xôn xao một cung trầm vọng ải
Để nhốt người còn lại dẫu trong mơ
Thơ tôi viết đường về sao lạnh ngắt
Tàu vẫn đi nhanh lăng bánh vô tâm
Âm hưởng vẫn chập chờn qua ảo giác
Nhớ quá đi thôi tôi gọi tên người
Người ơi người! đến chi rồi đi vội
Cho buồn thương vây kín cả trời Tây
Cho cô đơn ôm chặt tháng năm gầy
Con phố cũ ... mai đây còn đâu nữa!
Tôi, cỏ cây vàng úa..đới trời mưa!
Tôn Thất Phú Sĩ
Tháng 5 -2007
TÌNH DUY NHẤT
Em lầm rồi tình anh không duy nhất
Anh không cho và không giữ riêng anh
Tình anh sải cánh diều mùa hạ nắng
Diều đứt dây theo cơn gió bềnh bồng
Và từ đó tình yêu thành ảo mộng
Những ngày vui lặng lẽ đi qua mau
Hạnh phúc xa vời ngoài tầm tay với
Thêm chút buồn nào có nghĩa gì đâu
Mùa xuân đến đất trời đầy ân sủng
Cây đâm chồi cành lá nở muôn hoa
Tôi cúi xuống lượm từng viên sỏi nhỏ
Và nghỉ rằng em cũng sẽ quên tôi
Từng bước thầm mùa xuân rồi sẽ mất
Mùa xuân nào , mùa xuân của riêng ta
Tuổi xuân ơi ! qua rồi không mặc cả
Từng sợi tóc buồn bạc trắng hồn tôi
tôn thất phú sĩ
19/02/05
_____________________________________
100
LÁ MỤC
Anh là lá mục ngậm ngùi
Xa cành từ độ em vui pháo hồng
Mộng lòng theo gió mùa đông
Con chim lẻ bạn bay vòng quê hương
Nước non chừ đã mù sương
Lưng chừng dốc núi con đường quanh co
Trong ta trăm mối tơ vò
Tình xưa cảnh cũ còn mơ tương phùng
Lòng đau , đau đến tận cùng
Giang tay vịn nỗi nhớ nhung tìm về
Tôn Thất Phú Sĩ
______________________________________________
EM VÀ BIỂN
Rồi cũng qua mau , khi cuộc tình vừa chớm
Trên cát vàng theo con sóng trôi đi
Từ ngày đó
Em thương anh giữa sân trường mùa hạ
Đến bây giờ phượng vĩ vẫn long đong
Em đài các chưa nhoà màu áo trắng
Áo học trò còn vướng bước chân son
Buổi tiễn đưa ... anh đi vào biển
Viên phấn ngậm ngùi em viết tên anh
Em ngỡ ngàng nhìn con chim biển
Và con tàu theo gió lênh đênh
Đôi mắt vương buồn
Ngơ ngác nhìn quanh
Tại em dại khờ
Yêu mà chi người thuỷ thủ
Biển dịu hiền và biển cũng quên nhanh
Lời ngọt mật anh cho em và cho biển
Tiếng nói yêu thương đã hết thật thà
Em yếu đuối nên em đành phải mất
Và con tàu theo biển mãi đi xa
Tôn Thất Phú Sĩ
Paris Wed Dec 13, 2006 3:48 am